0 Comments

Tại Tọa đàm, các chuyên gia, đại diện của một số bộ, ngành chức năng nhận định, thực trạng về quản lý và xử lý chất thải nói chung, chất thải rắn xây dựng (CTRXD) nói riêng đang là vấn đề nóng, nhức nhối của đời sống kinh tế xã hội Việt Nam.

Theo thống kê sơ bộ của UBND Thành phố Hà Nội, mỗi ngày thành phố phát sinh khoảng trên 2.000 tấn CTRXD. Lâu nay, không ít chủ đầu tư đã tìm mọi cách để giảm chi phí xử lý chất thải nên đã đổ trộm CTRXD ra đường, khu vực ít dân cư, khu vực có nhiều ao hồ… Điều này đã gây ra nhiều hệ luỵ đối với xã hội như mất vệ sinh, ô nhiễm, bụi bẩn, ảnh hưởng tới cảnh quan Thành phố, đến sự phát triển hạ tầng đô thị trong tương lai.

Chính quyền địa phương và các cơ quan chức năng đã tổ chức nhiều đợt ra quân xử lý tình trạng đổ trộm phế thải xây dựng xuống hành lang đường bộ, hệ thống đê điều, sông ngòi, đất nông nghiệp… Tuy nhiên, vi phạm vẫn diễn ra ở nhiều nơi, ý thức bảo vệ môi trường của người dân còn hạn chế.

Theo khảo sát của Viện Hỗ trợ Pháp lý và Bảo vệ môi trường, hầu như trên tuyến phố nào của thủ đô cũng có những đống gạch, đồ phế thải vứt vương vãi. Thậm chí có nhiều nơi thường xuất hiện những đống rác thải mới chất lên đống rác trước đó khiến đoạn đường trở nên nhếch nhác.

Hà Nội hiện như một đại công trường với hàng nghìn công trình xây dựng lớn nhỏ. CTRXD sau khi phá dỡ thu gom không được phân loại, đa số chưa qua xử lý đã được các đơn vị đem đi san lấp dẫn đến không bảo đảm vệ sinh môi trường, cảnh quan đô thị. Việc san lấp không phải lúc nào cũng tuân thủ đúng quy định của pháp luật như nơi san lấp, yêu cầu về môi trường trong quá trình san lấp…

Từ những hậu quả của việc đổ bỏ bừa bãi, xử lý không tốt vấn đề CTRXD, tại Tọa đàm, các đại biểu đã đóng góp nhiều ý kiến liên quan đến công tác xử lý CTRXD, trong đó đặc biệt nhấn mạnh đến yếu tố phát triển, ứng dụng công nghệ, kỹ thuật hiện đại, song phải kéo giảm được chi phí xử lý xuống mức thấp nhất, trong quá trình xử lý, phải hạn chế tối đa phát sinh ra ô nhiễm thứ cấp như bụi, bụi mịn, tiếng ồn…

Phải hướng mạnh tới công nghệ hiện đại trong phân loại, nghiền sàng, tái chế thành vật liệu mới hoặc sử dụng chế phẩm vào công việc khác đảm bảo yêu cầu vệ sinh môi trường. Phải giải được các bài toán cùng một lúc, đó là: Chi phí thấp nhất; tận dụng được nguyên liệu tái chế để thay thế các nguồn nguyên liệu khác đang cạn kiệt; góp phần xử lý tình trạng quá tải tại các bãi tập kết chất thải xây dựng; giảm thiểu vấn đề ô nhiễm môi trường, bảo vệ cảnh quan sinh thái.

Theo quy hoạch xử lý chất thải rắn của Hà Nội đến năm 2030, tầm nhìn đến năm 2050, thành phố có 18 khu xử lý chất thải rắn, trong đó có sáu khu đang hoạt động, hai khu đã có chủ trương đóng bãi, dừng chôn lấp để trồng cây xanh, 10 khu đầu tư xây dựng mới. Thành phố phấn đấu đến năm 2022 sẽ đưa các dự án trên vào hoạt động.

Theo Thảo Lê/NDĐT

Author

Ngo@pressvn.com